Vào thời điểm tưởng như người Canada đã mất hy vọng vào giải Nobel, chiến thắng của tác giả Alice Munro đã khiến người dân đất nước này vỡ òa vì bất ngờ, hạnh phúc và hãnh diện.

nobel vh1

Năm 2012, một tập sách gồm 8 truyện ngắn với những tên gọi ngắn gọn: Tình cờ, Sắp rồi, Nín lặng, Đam mê, Mắc lỡm, Thần lực, mang tên Runaway (Trốn chạy) đã được xuất bản tại Việt Nam. Tập truyện đã được độc giả đón nhận và ngợi ca hết mực về nghệ thuật viết truyện ngắn bậc thầy của Alice Munro. Bà được gọi là người kế vị lý tưởng của Jorge Luis Borges, người được xem là “bậc thầy của những bậc thầy” trong thể loại truyện ngắn ở thế kỷ 20.

Giải Nobel thực sự là một điều hết sức ý nghĩa với cuộc đời văn chương của tác giả Alice Munro khi trước đó bà đã quyết định “rửa tay gác bút” vào mùa hè năm nay. Gia tài văn chương là 14 tập truyện ngắn, Alice Munro là người duy nhất chỉ chuyên về truyện ngắn được trao giải Noel văn chương. Trong một cuộc phỏng vấn trên tờ The Atlantic, nữ tác giả 82 tuổi đã chia sẻ rằng thời trẻ bà đã từng mong muốn được viết tiểu thuyết: “Tôi muốn viết tiểu thuyết và thậm chí đã suy nghĩ về các cốt truyện. Tuy nhiên, ngày ấy, tôi không có thời gian để thực hiện ý định này. Tôi có con nhỏ và không thể phân bổ thời gian, vì thế tôi chọn truyện ngắn. Cho tới tận ngày nay, tôi vẫn không thể hoàn thành nổi một cuốn tiểu thuyết, mặc dù ý định vẫn còn đó”.

Cũng như những cây bút thành danh nhờ khổ luyện, Alice Munro đọc rất nhiều. Bà không giấu diếm việc bản thân chịu ảnh hưởng của Chekhov, đặc biệt yêu thích nhà văn Mỹ, William Maxwell và nhà văn Ireland, Maeve Brennan. Nữ nhà văn cũng nói rằng bà ảnh hưởng phong cách của một số nhà văn New York vào khoảng thời gian những năm 1950.

Được gọi là người kế vị lý tưởng của Jorge Luis Borges, người được xem là “bậc thầy của những bậc thầy” trong thể loại truyện ngắn ở thế kỷ 20. Tuy nhiên, Alice Munro thừa nhận bản thân không có một thủ pháp dụng công nào trong các truyện ngắn. “Khi viết, tôi không phân tích từng câu chuyện trong tâm trí. Những gì tôi làm chỉ là để câu chuyện đi theo hướng mà nó mong muốn”. Năm 1994, trong cuộc phỏng vấn với tờ Paris Review, nữ tác giả cũng từng đề cập tới “cảm giác mạnh mẽ của bản thân” khi viết truyện ngắn và nói rằng: “Mọi câu chuyện đều có thể ngoặt hướng so với trù bị khi đang đang hình thành”.

 

bìa tác phẩm chốn chạy

Bìa cuốn Runaway (Trốn chạy) của Alice Munro đã được xuất bản tại Việt Nam năm 2012

Trong lời giới thiệu tuyển tập truyện ngắn Selected Stories vào năm 1996, chủ nhân giải Nobel văn chương năm 2013 cũng đã viết: “Một câu chuyện không phải là một con đường có chỉ dẫn. Nó giống như một ngôi nhà. Bạn đi dạo và lưu lại nơi ấy một lúc, lang thang và khám phá hành lang nối các căn phòng, các cửa sổ. Và người đọc liên tục bị cuốn hút trong không gian khép kín này, dù ngôi nhà rộng rãi, đơn giản hay quanh co, đồ đạc sơ sài hay sang trọng. Họ có thể quay lại một lần nữa, nhiều lần nữa và mỗi lần câu chuyện lại khác lần trước. Và ngôi nhà mang lại cảm giác là nơi được xây dựng nhằm mục đích mang lại lợi ích, chứ không chỉ là nơi trú ẩn hay mang lại cảm giác ảo”.

Tác giả giải nobel văn học 2013

Categorised in: